Chiêm tinh học – thăm dò tương lai

Chiêm tinh học không đơn thuần là nghiên cứu về sao, mặc dầu nó có chứa điều đó. Chúng ta sẽ nói về điều này. Bên cạnh việc nghiên cứu về sao, có những vấn đề khác, những hướng tách rời mà qua đó chiêm tinh học cố thăm dò tương lai của con người, qua đó nó có thể nắm bắt tương lai.

Để trở nên nhận biết về tương lai, cần trở nên nhận biết về quá khứ. Để nhận biết quá khứ, cần đọc các câu khắc có dấu vết trên thân thể bạn và trên tâm trí bạn. Trên thân thể bạn có những dấu khắc và trên tâm trí bạn cũng có những dấu khắc. Từ lúc chiêm tinh học trở nên bị ám ảnh với những dấu khắc này, nó không thể đi rất sâu, vì những dấu khắc thân thể này là rất bề mặt.

Nếu tâm trí bạn trải qua thay đổi, thế thì các đường trên lòng bàn tay của bạn sẽ lập tức thay đổi. Nếu dưới thôi miên bạn được đảm bảo rằng sau mười lăm ngày bạn sẽ chết, và nếu mọi ngày trong mười lăm ngày này bạn được làm thành vô thức và được đảm bảo trong trạng thái vô thức của bạn rằng sau mười lăm ngày bạn sẽ chết dù bạn thích điều đó hay không, thế thì đến ngày thứ mười lăm đường tuổi tác của bạn sẽ bị gẫy. Kẽ hở sẽ xuất hiện trong đường tuổi tác của bạn; thân thể sẽ chấp nhận quan niệm rằng chết đang trên đường của nó.

Các đường được ghi vết trên thân thể là hiện tượng rất bề mặt. Sâu bên trong là tâm trí. Tuy nhiên, tâm trí mà bạn quen thuộc, không tồn tại sâu bên dưới; nó là ở bề mặt. Sâu bên dưới có tâm trí mà bạn không biết chút nào. Các trung tâm tồn tại sâu bên trong một mình thân thể, điều Yoga gọi là luân xa, là hình thể tích luỹ của nhiều kiếp sống. Người biết có thể, bằng việc đặt tay lên một luân xa đặc biệt, khám phá ra nó đang hoạt động thế nào. Bằng việc chạm vào bẩy luân xa của bạn, người ta có thể biết liệu bạn đã bao giờ trải nghiệm chúng hay chưa.

Tôi đã thực nghiệm với luân xa của hàng trăm người, và tôi đã ngạc nhiên thấy rằng nhiều nhất một hay hai – và chỉ hiếm khi ba – luân xa đã bắt đầu được kích hoạt; nói chung, chúng vẫn còn ngủ. Bạn chưa bao giờ dùng chúng, nhưng chúng là quá khứ của bạn. Nếu một người đã trải nghiệm chúng tới tôi và tôi có thể thấy rằng cả bẩy luân xa của người đó đang trong chuyển động, thế thì có thể nói rằng đây là lần sinh cuối cùng của người đó. Thế thì sẽ không có lần sinh tiếp, vì nếu cả bẩy luân xa đều trong chuyển động, thế thì không có khả năng nào của kiếp sau. Kiếp này sẽ là niết bàn, kiếp này sẽ là giải thoát.

Nếu bất kì ai tới Mahavira, mối quan tâm của ông ấy là khám phá xem bao nhiêu luân xa là hoạt động trong người đó – bao nhiêu công việc phải được làm với người đó, các khả năng của người đó là gì, khi nào và liệu lao động của người đó sẽ mang lại kết quả hay không, và người đó sẽ cần bao nhiêu lần sinh nữa.

Chiêm tinh học là nỗ lực thăm dò tương lai bằng nhiều, nhiều con đường. Trong số những con đường này – con đường được dùng thông dụng nhất – là nghiên cứu về bao nhiêu hành tinh và ngôi sao ảnh hưởng tới con người. Với điều này, nhiều bằng chứng khoa học đang trở thành sẵn có mọi ngày. Chừng này thì đã được quyết định – rằng sự sống bị ảnh hưởng và không thể tránh được bị ảnh hưởng bởi những thế lực này. Chỉ phần thứ hai vẫn còn khó xác định – liệu từng người như một cá nhân cũng có bị ảnh hưởng một cách cá nhân không – liệu ba hay bốn tỉ người trên trái đất này từng người có bị ảnh hưởng như các cá nhân không. Nhưng họ phải nhận ra rằng điều này là vậy.

Tại sao họ bị lo lắng thế? Tự nhiên có thể cho từng người một dấu vân tay ở ngón cái là duy nhất của người đó, điều đó là cá nhân và không được lặp lại. Tự nhiên có thể giữ một tài khoản tinh tế mà nó trao cho từng người một dấu vân ngón cái là duy nhất của người đó và dấu vân ngón cái này không bao giờ có thể thuộc về bất kì người nào khác, không bây giờ không trong tương lai. Nhiều tỉ người có thể đã sống trên trái đất này, nhiều tỉ người có thể sống trong tương lai trên trái đất này, nhưng dấu ấn ngón cái sẽ không được lặp lại. Bạn có thể ngạc nhiên mà biết rằng trong trường hợp sinh đôi từ một trứng, điều tôi đã nói tới, ngay cả dấu ấn ngón cái của họ sẽ khác lẫn nhau.

Nếu tự nhiên có thể ban tặng nhiều tính cá nhân thế cho từng người liên quan tới một thứ vô giá trị như ngón cái – một thứ chẳng có giá trị đặc biệt nào và thứ dường như chẳng đáp ứng cho chủ định đặc biệt nào – nếu tự nhiên thậm chí có thể cho ngón tay cái tính duy nhất, thế thì sao nó không thể trao cho từng người một cuộc sống duy nhất và một tâm linh duy nhất? Dường như không có lí do tại sao không. Nhưng khoa học đi trong chuyển động chậm – và điều đó là tốt! Với khoa học, chuyển động chậm là tốt. Chừng nào sự kiện này còn chưa được chứng minh đầy đủ, điều không tốt là tiến lên ngay cả một li. Nhưng các nhà tiên trí có thể lấy cú nhảy. Cái mà sẽ xảy ra một nghìn hay thậm chí một trăm nghìn năm sau, họ có thể tuyên bố ngay bây giờ.

Khoa học tiến lên theo từng lí. Nó chỉ thấy các sự kiện – sự kiện, cái có thể được thực nghiệm. Việc mơ không hữu dụng cho khoa học – nhưng các nhà tiên trí có thể khám phá ra chân lí ngay cả trong mơ. Với họ, ngay cả tương lai chỉ là hiện tại được mở rộng ra.

Chiêm tinh học về căn bản là việc nghiên cứu về tương lai. Và khoa học về căn bản là điều nghiên cứu về quá khứ và hiện tại. Khoa học là việc nghiên cứu về hôm nay là cái gì và nguyên nhân của nó là gì. Chiêm tinh học là nghiên cứu về ngày mai sẽ là cái gì và hậu quả của nó sẽ là gì. Giữa hai điều này có kẽ hở khổng lồ. Nhưng mọi ngày khoa học trải nghiệm những điều mới, và các lí thuyết được gắn vào nó, đã không bao giờ có thể được chứng minh một cách tuyệt đối đúng – chúng chỉ dường như đúng.

Như tôi đã nói, khoa học chỉ gần đây mới chấp nhận rằng mọi người được sinh ra với tính cá nhân dựng sẵn. Trong một thời gian dài nó đã ngần ngại chấp sự hợp thức của ý tưởng này. Nhưng chiêm tinh học bao giờ cũng nói điều này. Chỉ cố hiểu đi….

Chẳng hạn hạt mầm, hạt xoài: khi chúng ta gieo hạt xoài ở đó bên trong nó phải có chứa một loại chương trình dựng sẵn nào đó, phải có bản kế hoạch tổng thể. Nếu điều này mà không có vậy thì hạt mầm này sẽ bất lực. Nó không nhận lời khuyên từ chuyên viên mà nó cũng không học ở đại học. Thế thì làm sao cây xoài có thể phát triển ra từ hạt mầm này? Dầu vậy, nó tạo ra lá cây xoài, nó mang quả xoài. Trong hạt mầm tựa đá này phải che giấu một chương trình đầy đủ. Nếu không, không có chương trình như vậy hạt mầm có thể làm được cái gì? Mọi thứ phải hiện diện bên trong nó. Bất kì cây gì cũng sẽ phải được che giấu bên trong hạt mầm bằng cách nào đó. Điều đó là không thấy được với chúng ta. Chúng ta có thể chà nát nó và mổ xẻ nó ra, và dầu vậy điều đó sẽ không là thấy được. Nhưng điều đó phải có đó bằng cách nào đó, bằng không cây xoan có thể nổi ra từ hạt xoài…!

Dường như là không bao giờ có sai lầm. Chỉ cây xoài nổi ra; mọi thứ được lặp lại một cách đúng đắn. Trong hạt mầm tí hon này được lưu giữ mọi thông tin liên quan tới điều hạt mầm phải làm. Cách nó phải nảy mầm, kiểu lá nào, tạo ra bao nhiêu cành, cây trở thành lớn thế nào, nó sẽ mọc trong bao lâu, nó sẽ mọc cao thế nào – mọi điều này phải được giấu kín bên trong hạt mầm. Bao nhiêu quả, ngọt thế nào, liệu chúng sẽ chín hay không – mọi điều này phải được giấu kín bên trong hạt mầm. Nếu mọi điều này được giấu kín bên trong hạt xoài, thế thì khi bạn đi vào trong bụng mẹ bạn chẳng lẽ không có gì tiềm tàng trong hạt mầm của bạn sao?

Bây giờ các nhà khoa học đồng ý rằng ngay cả ở giai đoạn này mầu mắt của bạn phải nằm đó được giấu kín, rằng chiều cao của thân thể bạn phải nằm đó được giấu kín, rằng khả năng của mạnh khoẻ và ốm yếu phải nằm đó được giấu kín, và rằng ngay cả chỉ số I.Q. bạn cũng phải nằm đó được giấu kín – vì không có nó làm sao bạn sẽ phát triển, và bằng phương tiện nào? Bạn phải có một chương trình được dựng sẵn từ trước. Làm sao các xương nào đó nối với nhau là tay, xương khác là chân? Xương này sẽ bắt đầu nhìn, xương khác sẽ bắt đầu nghe. Làm sao mọi điều này là có thể được?

Các nhà khoa học thường nói rằng điều đó chỉ là trùng hợp ngẫu nhiên. Nhưng từ trùng hợp ngẫu nhiên dường như rất phi khoa học. Trùng hợp ngẫu nhiên ngụ ý tình cờ. Tình cờ mà chân có thể bắt đầu nhìn và tay thì nghe. Những dường như không có mấy trùng hợp ngẫu nhiên; mọi thứ dường như là theo trật tự, được thu xếp trước.

Chiêm tinh học nói một điều khoa học hơn. Nó nói rằng mọi thứ là sẵn có bên trong hạt mầm. Chiêm tinh học nói rằng nếu chúng ta nghiên cứu hạt mầm, nếu chúng ra có thể khám phá ra ngôn ngữ của hạt mầm, nếu chúng ta có thể giải mã ngôn ngữ nào – nếu chúng ta có thể hỏi hạt mầm, “Ý định của bạn là gì?” – thế thì chúng ta sẽ có khả năng vẽ nên bản kế hoạch tổng thể đầy đủ của con người nữa. Các nhà khoa học đã bắt đầu vẽ ra bản kế hoạch tổng thể như vậy cho thực vật. Mãi cho tới giờ chúng ta đã coi chiêm tinh học là mê tín, chuyện của niềm tin mù quáng. Nhưng nếu khoa học dựng lên được bản kế hoạch tổng thể như vậy, thế thì thực ra nó sẽ trở thành chiêm tinh học – và khoa học chắc chắn đã bắt đầu vẽ ra bản kế hoạch tổng thể như vậy.

Chiêm tinh học tuyên bố rằng nếu bằng ân huệ thiêng liêng chúng ta đi tới biết cái toàn thể, thế thì tương lai như vậy sẽ không tồn tại chút nào. Nhưng vì chúng ta không biết cái toàn thể – chỉ biết một mảnh nhỏ – điều chúng ta không biết trở thành “tương lai.” Chúng ta bị buộc phải nói, “Có lẽ nó có thể giống cái này,” vì nhiều thứ là không được biết tới với chúng ta. Nếu cái toàn thể mà được biết thế thì chúng ta có thể nói, “Nó sẽ giống cái này” – và điều đó sẽ là đích xác như vậy.

Nếu mọi thứ là tiềm tàng bên trong hạt mầm người, thế thì đó chỉ là vấn đề nghiên cứu hạt mầm. Điều tôi đang nói tới về hôm nay dưới hình thể nào đó phải đã tồn tại trong hạt mầm của tôi như một tiềm năng; bằng không, làm sao tôi có thể nói về mọi điều này? Nếu một ngày nào đó việc quan sát hạt mầm con người trở thành có thể, thế thì sau khi quan sát hạt mầm của tôi, bản kế hoạch tổng thể có thể được dựng lên chỉ ra điều tôi sẽ nói trong cuộc đời này, điều tôi sẽ trở thành, điều tôi sẽ không trở thành, điều tôi sẽ làm cho bản thân tôi, điều tôi sẽ không làm cho bản thân tôi, điều sẽ xảy ra. Mọi điều này có thể là dự báo. Sẽ không ngạc nhiên gì khi ngày mai, nếu không phải hôm nay, chúng ta có năng lực ngó vào trong hạt mầm con người. Các bước đầu tiên đã được lấy theo hướng này.

Sơ đồ sinh và lá số tử vi chỉ dành cho việc thăm dò vào trong mọi vấn đề này. Trong hàng nghìn năm chúng ta đã thử, khi đứa trẻ được sinh ra, tìm xem cái gì sẽ xảy ra cho nó. Nếu chúng ta có thể thu được ước lượng nào đó, thế thì có lẽ chúng ta có thể làm những thu xếp nào đó, có lẽ chúng ta có thể làm tăng các cơ hội của đứa trẻ này. Thế thì bất kì cái gì định xảy ra, chúng ta có thể trở nên chấp nhận nó.

Mulla Nasruddin đã công bố về chỗ cuối cuộc đời anh ta rằng anh ta bao giờ cũng khổ, nhưng rồi đột nhiên một ngày nào đó anh ta đã trở nên hạnh phúc. Toàn thể dân làng lấy làm ngạc nhiên rằng một người bao giờ cũng chán nản, người bao giờ cũng nhìn phía tối của mọi sự, đột nhiên đã trở nên vui vẻ. Anh ta đã là người bao giờ cũng bi quan, người bao giờ cũng thường tìm gai.

Một lần có một vụ cây trồng xuất sắc trong vườn của Nasruddin. Có nhiều táo tới mức cây bị quá tải. Ở nhà lân cận, một người hỏi liệu bây giờ Nasruddin có thể có bất kì phàn nàn nào không. Anh ta nói, “Lần này vụ cây trồng là tới mức trời sẽ mưa ra vàng. Anh nghĩ gì, Nasruddin?”

Nasruddin, trong tiếc nuối lớn nói, “Mọi thứ đều được, nhưng tôi sẽ kiếm táo mục ở đâu để nuôi súc vật?” Người này vẫn còn khổ: “Tôi sẽ kiếm đâu ra táo mục để nuôi súc vật…!” Mọi cây táo đều tốt, không cây nào mục – đây là khó khăn của anh ta.

Người này một hôm đột nhiên trở nên hạnh phúc, và do vậy mọi dân làng đều tò mò. Họ hỏi, “Anh hạnh phúc sao, Nasruddin? Vương quốc trở thành của anh sao?”

Nasruddin nói, “Tôi đã học cộng tác với điều không tránh khỏi. Sau nhiều năm vật lộn, tôi đã nhận ra cái gì đó. Bây giờ tôi đã quyết định rằng cái gì phải hiện hữu, phải hiện hữu. Bây giờ tôi cộng tác với cái không tránh khỏi, cho nên bây giờ không có lí do gì để là khổ. Bây giờ tôi hạnh phúc.”

Chiêm tinh học nghiên cứu nhiều thứ. Với bất kì cái gì là không tránh khỏi, nó góp một tay cộng tác. Bất kì cái gì là hiện hữu, nó không vật lộn điên cuồng chống lại. Bất kì cái gì là không hiện hữu, nó không đòi hỏi, nó không với lấy.

Chiêm tinh học đã là phương tiện để làm cho con người có tính tôn giáo – Để mang người đó tới tính như vậy, để mang người đó tới sự chấp nhận tối thượng. Nó có nhiều chiều, nó có nhiều khía cạnh. Chúng ta sẽ dần dần thảo luận từng chiều. Với hôm nay, chỉ ngần này thôi – rằng vũ trụ là một thân sống, một đơn vị thống nhất. Trong nó không cái gì bị cô lập, mọi thứ được nối với nhau. Bất kì cái gì ở xa đều được nối với cái ở gần – không cái gì là tách rời.

Cho nên không ai hiểu lầm điều này. Không ai là hòn đảo cô lập, không ai là xa cách. Từng người được nối với cái toàn thể, và từng người mọi lúc đều ảnh hưởng tới người khác và bị ảnh hưởng bởi người khác. Ngay cả khi bạn đi qua một tảng đá nằm trên đường, nó đang tung ra các rung động của nó vào hướng của bạn. Hoa cũng đang tung ra rung động của chúng. Và bạn không chỉ đi qua, bạn cũng đang tung ra rung động của bạn.

Tôi đã nói rằng chúng ta bị ảnh hưởng bởi trăng và sao. Tôi cũng muốn nói trăng và sao bị ảnh hưởng bởi chúng ta, vì ảnh hưởng tới từ cả hai hướng. Bất kì khi nào một người như Phật được sinh ra trên trái đất, mặt trăng có thể không nhận ra rằng chính vì người đó mà bão không nảy sinh trên bề mặt của nó – rằng vì Phật, bão đang rút xuống. Mặt trăng bị ảnh hưởng và mặt trời cũng bị dịch chuyển. Khi các đốm xuất hiện trên mặt trời và bão nảy sinh, bệnh lan rộng trên khắp trái đất.

Khi một người như Phật được sinh ra trên trái đất và dòng chảy an bình đang tuôn chảy, và chiếc cột tâm thức tăng trưởng mạnh, và cái đẹp sâu sắc của thiền di chuyển qua trái đất, thế nữa bão lan rộng trên toàn thể mặt trời – bão an bình, phúc lạc và tâm thức – vì tất cả được nối với nhau.

Nhành cỏ tí hon có tác động lên mặt trời, và mặt trời có tác động của nó lên nhành cỏ. Nhành cỏ không tí hon tới mức mặt trời có thể nói, “Ta không quan tâm về ông,” mà mặt trời cũng không lớn tới mức nó có thể nói, “Nhành cỏ này có thể làm cái gì cho ta?” Sự sống được nối cùng nhau. Ở đây không cái gì là lớn hay nhỏ; mọi thứ là một thể thống nhất hữu cơ.

Sự sống là một toàn thể. Nếu bạn có thể cảm nhận tính toàn thể này, chỉ thế thì bạn sẽ hiểu chiêm tinh học; bằng không bạn sẽ không hiểu. Chiêm tinh học là một mặt của tính tâm linh, một chiều của tính tâm linh. Nó là khoa học về tính toàn thể, sự thống nhất, bất nhị.

 

Từ “Điều huyền bí ẩn kín”, Ch.5