Quyền năng

Tôi đã đi vào chỗ ẩn dật và im lặng trong hai mươi mốt ngày, như thầy đã bảo tôi. Kể từ đó, tôi cảm thấy quyền năng lớn trong tôi. Hôm nọ một con chó sủa tôi một cách dữ tợn. Tôi nói bên trong bản thân mình, ‘Dừng lại!’ và nó lập tức dừng sủa. Thế rồi tôi thử điều đó lên một người đang bước đi về nhà anh ta. Tôi nói bên trong bản thân mình, ‘Chạy đi!’ và lập tức anh ta bắt đầu chạy. Và thế rồi tôi nói một cách im lặng với một người đàn bà đang bước đi ngay trước tôi, ‘Nhìn lại sau và nháy mắt với tôi.’ Và chắc chắn, cô ấy đã làm điều đó. Nhưng kể từ đó tôi cảm thấy rất yếu. Cái gì đã xảy ra?

Tôi đã thử điều đó trong nhiều tình huống khác từ lúc đó, nhưng chẳng cái gì xảy ra. Cái gì đã đi sai?

 

Bạn đã chỉ chạy hết xăng thôi. Và trong những ngày này của khan hiếm quyền năng bạn nên cẩn thận hơn một chút!

Nhưng điều đó xảy ra. Từ im lặng nó xảy ra, người ta cảm thấy quyền năng — vì trong hai mươi mốt ngày đó, năng lượng liên tục tích tụ, nó trở thành kho chứa. Bạn làm phí hoài năng lượng của bạn bằng việc nói. Bạn làm phí hoài năng lượng của bạn một cách không cần thiết, chẳng vì chủ định nào. Bạn liên tục tiêu tán năng lượng — bạn có cả nghìn lẻ một chỗ rò rỉ trong thuyền của bạn.

Khi bạn đã im lặng trong hai mươi mốt ngày, bạn đã bảo tồn, bạn đã bảo quản. Thế thì đột nhiên bạn có cảm giác đó về quyền năng. Nếu nó tới lần khác, đừng dùng nó — nếu bạn dùng nó, điều đó lại là việc phí hoài. Chỉ bằng việc dừng con chó khỏi sủa… và phỏng có ích gì về điều đó? Bạn có muốn trở thành một Satya Sai Baba? Đừng ngu xuẩn thế. Bạn làm phí hoài nó.

Nhưng lần đầu tiên, nó xảy ra. Việc phí hoài này cũng xảy ra, vì lần thứ nhất bạn không nhận biết về điều sắp xảy ra — năng lượng này là mới thế. Và trong kinh sách cổ có nói rằng nó bị cạn kiệt khi được dùng cho ba lần. Cho nên bạn đã đi một cách rất truyền thống trong câu chuyện của bạn. Lần thứ nhất khi bạn cảm thấy quyền năng, shakti, nó chỉ là vô ý thức — vô nhận biết bạn dùng nó. Con chó đang sủa, bạn đột nhiên nói, ‘Dừng lại!’ Không phải là bạn đã chủ định nghĩ về điều đó — chỉ là quyền năng đã có đó, và quyền năng này buộc bạn nói điều đó. Và bạn đã không mong đợi rằng con chó sẽ dừng sủa — chó không nghe theo dễ dàng thế. Nhưng khi con chó dừng lại, bạn phân vân. Bạn phải đã nghĩ có thể đó chỉ là trùng hợp ngẫu nhiên.

Do đó, bạn đã thử lần tiếp — để xem liệu nó có chỉ là trùng hợp ngẫu nhiên không. Nhưng lần tiếp bạn đã ý thức nhiều hơn, có chủ định hơn. Dầu vậy, có thể nó đã chỉ là trùng hợp ngẫu nhiên, bạn chưa tự tin, cho nên bạn nói cho người đang bước về nhà: ‘Chạy đi!’ Và anh ta bắt đầu chạy. Bây giờ điều này không thể lại là trùng hợp ngẫu nhiên được. Một lần, điều đó là được — nhưng hai lần, nó là quá nhiều.

Lần thứ ba bạn thử, bạn đã trở nên gần như kẻ bản ngã. Bạn biết nó xảy ra; bạn biết bây giờ bạn có thể làm cái gì đó. Bây giờ bạn thử với một người đàn bà — cô ấy phải quay lại và nháy mắt với bạn. Và cô ấy đã làm điều đó. Và bây giờ bản ngã phải đã soải cánh bay cao; nó phải đã lên đỉnh. Và khi bản ngã bước vào, người ta lại trở nên yếu.

Quyền năng có thể trở thành rất rất đáp ứng bản ngã nếu bạn dùng nó. Cho nên mọi kinh sách bí mật của thế giới đều nói: Khi quyền năng này xảy ra cho bạn, xin nhận biết, đừng dùng nó.

Tôi sẽ kể cho bạn một câu chuyện, nó hay. Suy ngẫm về nó đi.

 

Có một gã này, xem đấy, và gã đã không có khả năng có được bonk…

Bây giờ, tôi sẽ không nói cho bạn ‘bonk’ là gì đâu. Bạn sẽ hiểu nó khi câu chuyện này tiến triển.

Cho nên đã có gã này, xem đấy, và gã đã không có khả năng có được bonk trong một năm. Anh ta hơi khó chịu về điều đó, xem đấy, và tất nhiên vợ anh ta cũng thế — tôi ngụ ý, thời gian khá dài một năm. Anh ta đã đi tới vài bác sĩ, và không người nào trong họ có thể làm được việc gì. Chung cuộc, trong thất vọng, anh ta tìm sự giúp đỡ của một pháp sư già lão, nhỏ bé, quắt queo mà anh ta nghe nói, dưới Soho xác xơ.

Và pháp sư nói được, ông ta có thể giúp — và đưa cho anh ta một viên thuốc đen đen, bé tí, quắt queo, bẩn thỉu. ‘Uống cái này đi,’ pháp sư nói, ‘và rồi dùng công thức ma thuật này. Anh la to từ đỉnh ngực: ‘Rrrraaaarrrraaaarrrraaaa!’ và anh sẽ nhận được một bonk đẹp. Khi anh muốn nó giảm xuống anh lại nói: ‘Shhhhhh…’ và nó sẽ đi mất. Nhưng nhớ, nó chỉ có tác dụng ba lần thôi.’

Đầy lòng biết ơn và mong đợi, anh chàng này ra về. Và anh ta đứng ở trạm đợi xe bus để đợi xe, thì anh ta nghĩ, ‘Ta thử một cái xem sao.’ Thế là anh ta mở mồm và nói: ‘Rrrraaaar-maaaarrrraaaa!’ Và ngay lập tức, nó có đó. Nhưng hai bà già nhỏ bé bắt đầu la lên gọi cảnh sát, cho nên anh ta phải nói: ‘Shhhhhh….’ Và chắc chắn, nó biến mất trong một giây.

Anh ta tiếp tục đi về nhà, và thế rồi anh ta nghĩ, ‘Mình sẽ dừng cạnh quán rượu và trình diễn cho mấy gã.’ Thế là anh ta đi vào quán rượu, nói ‘Này, các bạn, các bạn tới xem điều này.’ Và tất cả họ quay lại người hào hoa này và xúm đông quanh anh ta, và anh ta nói: ‘Rrrraaaarrrraaaarrrraaaa!’ và chắc chắn, nó lại có đó. Những anh chàng này bị chưng hửng. ‘Ấy, các anh chưa thấy gì à,’ anh ta nói. ‘Quan sát cái này.’ Và anh ta nói ‘Shhhhhh…’ và nó biến mất trong một phút.

Rất hài lòng, anh ta khởi hành về nhà. Anh ta đi vào bên trong, bò lên cầu thang trong bóng tối, run run với việc đề phòng, lấy hơi thở sâu, mở cửa phòng ngủ, và nói: ‘Rrrraaaarrrraaaa-rrrraaaa!’

‘Shhhhhh!’ vợ anh ta nói. ‘Anh sẽ làm tụi trẻ thức dậy!’

 

Cho nên đây là điều đã xảy ra cho bạn. Lần sau, xin nhận biết thêm một chút. Bất kì khi nào bạn cảm thấy quyền năng, nhớ: quyền năng này có thể bị mất rất dễ dàng. Và bạn có mọi cơ chế để làm mất nó — toàn thể quá khứ của bạn là quá khứ làm rò rỉ. Chính quá khứ của bạn đã giở trò với bạn, chính quá khứ của bạn đã xoay xở lừa bạn. Bằng việc dừng con chó khỏi sủa, hay làm người đàn ông chạy, chính quá khứ của bạn đã lừa bạn.

Bạn đã chạy hết xăng rồi. Lần sau bạn lại cảm thấy quyền năng, vẫn còn giữ quyền năng đi — đừng dùng nó chút nào. Nếu bạn vẫn còn quyền năng, không dùng nó…. Thôi thúc sẽ có đó; thôi thúc có thể trở thành rất lớn, bạn có thể trở nên rất bồn chồn — vì quyền năng có đó, và bạn có thể làm cái gì đó ngu xuẩn với nó. Và mọi điều bạn có thể làm đều là ngu xuẩn, chẳng thành vấn đề nó là gì.

Nếu bạn có thể giữ bản thân bạn bình thản và bình tĩnh, và quyền năng vẫn còn và vẫn còn lại, và thôi thúc dùng nó — thế thì bạn thực sự trở thành quyền năng. Và thế thì quyền năng đó không còn trong tay của bản ngã; nó trượt vào sâu hơn. Thế thì bản ngã không được làm mạnh bởi nó. Thật ra bây giờ nó trở thành khiêm tốn của bạn, vô ngã của bạn.

Và khi quyền năng trở thành khiêm tốn — khi nó trở thành đơn giản, vô ngã — thế thì Thượng đế bắt đầu vận hành qua bạn. Khi bạn có quyền năng, chỉ thế thì bạn có thể trở thành trung gian của Thượng đế. Bạn có thể trở thành phương tiện.

Nhiều hoa sen đang đợi nở bung trong bạn, nhưng chúng cần quyền năng. Thay vì dừng chó sủa, để quyền năng đi vào bên trong bạn, để nó thấm đẫm toàn thể con người bạn. Nhiều hoa sen, cả nghìn lẻ một hoa sen, sẽ nở hoa trong bạn. Đừng ngu xuẩn nữa. Nếu nó đã xảy ra một lần, nó sẽ xảy ra lần nữa — không có vấn đề trong nó. Lần sau tỉnh táo, nhận biết hơn chút nữa đi. Và đừng chơi trong tay của vô thức.

 

Từ “Thiền: con đường của nghịch lí”, t.2, ch.6