Xin thầy giải thích mối quan hệ của hai con mắt với con mắt thứ ba. Theo cách nào mà các kĩ thuật liên quan tới việc nhìn ảnh hưởng tới con mắt thứ ba?
Trước hết, hai điểm cần được hiểu. Một, năng lượng của con mắt thứ ba thực sự là hệt như năng lượng chuyển vào trong hai con mắt thường – cùng năng lượng đó. Nó bắt đầu chuyển vào trung tâm mới. Con mắt thứ ba đã có đó rồi, nhưng không hoạt động, và nó không thể nhìn được chừng nào những con mắt thường này chưa trở nên không thấy.
Cùng năng lượng đó phải chuyển vào trong nó. Khi năng lượng không chuyển trong hai con mắt, nó có thể chuyển vào con mắt thứ ba, và khi nó chuyển vào con mắt thứ ba, hai con mắt kia sẽ trở thành không thấy được. Chúng sẽ có đó, nhưng bạn sẽ không có khả năng thấy qua chúng. Năng lượng đó mà nhìn qua chúng sẽ vắng bóng; nó sẽ chuyển qua trung tâm mới. Trung tâm đó là ở giữa hai con mắt này. Nó đã có đó, đầy đủ; bất kì khoảnh khắc nào nó đều có thể hoạt động. Nhưng nó cần năng lượng để hoạt động, và cùng năng lượng đó phải được chuyển hướng.
Thứ hai, khi bạn đang nhìn qua hai con mắt, bạn đang nhìn qua thân thể vật lí. Con mắt thứ ba không thực sự là một phần của thân thể vật lí. Nó là một phần của thể thứ hai cái được ẩn kín – thể tinh tế, sukshma sharir. Nó có chỗ tương ứng trong thể vật lí, nhưng nó không là một phần của thể vật lí. Đó là lí do tại sao sinh lí học không thể tin được rằng có tồn tại con mắt thứ ba hay bất kì cái gì giống điều đó, vì xương sọ của bạn có thể được phân tích, được xuyên thấu, được chiếu tia x, và không có điểm nào, không có thực thể vật lí nào mà có thể được nói là con mắt thứ ba. Con mắt thứ ba là một phần của thể tinh tế, sukshma sharir.
Khi bạn chết thể vật lí của bạn chết, nhưng sukshma sharir của bạn, thể tinh tế của bạn, di chuyển cùng bạn; nó lấy việc sinh khác. Chừng nào thể tinh tế còn chưa chết, bạn không bao giờ có thể được tự do khỏi vòng sinh tử, tái sinh-tử. Vòng tròn này di chuyển liên tục.
Con mắt thứ ba thuộc vào thể tinh tế. Khi năng lượng đang chuyển qua thể vật lí, bạn đang nhìn qua con mắt vật lí. Đó là lí do tại sao qua con mắt vật lí bạn không thể nhìn vào bất kì cái gì khác hơn thứ vật lí, khác hơn vật chất. Hai con mắt là con mắt vật lí. Qua hai con mắt này bạn bạn không thể nhìn vào bất kì cái gì, không thể thấy bất kì cái gì mà không phải là vật lí.
Chỉ với con mắt thứ ba vận hành bạn mới có thể đi vào chiều khác. Bây giờ bạn có thể thấy các thứ là không thấy được bằng con mắt vật lí, nhưng là thấy được bằng con mắt tinh tế. Thế thì, với con mắt thứ ba vận hành, nếu bạn nhìn vào một người, bạn nhìn vào linh hồn người đó, vào tâm linh của người đó, không vào thân thể người đó – cũng giống như bạn nhìn vào thân thể vật lí qua con mắt vật lí, nhưng bạn không thể thấy được linh hồn. Cùng điều này xảy ra khi bạn nhìn qua con mắt thứ ba: bạn nhìn và thân thể không có đó, chỉ thấy người cư ngụ bên trong thân thể này.
Nhớ hai điểm này. Thứ nhất, cùng năng lượng phải vận động. Nó phải được lấy đi khỏi mắt vật lí bình thường và được phép di chuyển qua con mắt thứ ba. Thứ hai, con mắt thứ ba không phải là một phần của thân thể vật lí. Nó là một phần của thể tinh tế, thể thứ hai mà ở bên trong. Vì nó là một phần của thể tinh tế, khoảnh khắc bạn có thể nhìn qua nó bạn nhìn vào thế giới tinh tế. Bạn đang ngồi đây. Nếu một con ma đang ngồi đây bạn không thể thấy được nó, nhưng nếu con mắt thứ ba của bạn vận hành, bạn sẽ thấy con ma này, vì sự tồn tại tinh tế có thể được thấy chỉ qua con mắt tinh tế.
Làm sao con mắt thứ ba có liên quan tới kĩ thuật nhìn này? Nó có quan hệ sâu sắc. Thực sự, kĩ thuật này là để mở con mắt thứ ba. Nếu hai con mắt của bạn dừng hoàn toàn, nếu chúng trở thành không vận động, tĩnh tại, như đá, không có chuyển động nào trong hai con mắt này, năng lượng dừng chảy qua chúng. Nếu bạn dừng chúng lại, năng lượng dừng chảy qua chúng. Năng lượng vẫn chảy; đó là lí do tại sao chúng chuyển. Rung động, chuyển động, là vì năng lượng. Nếu năng lượng này không chuyển động, mắt bạn sẽ trở thành giống như mắt của người chết – như đá, chết.
Nhìn vào một chỗ, nhìn chăm chăm vào nó mà không cho phép mắt di chuyển đi bất kì chỗ nào khác, sẽ cho tính chất tĩnh tại. Đột nhiên năng lượng mà đã di chuyển qua hai mắt sẽ không di chuyển qua hai mắt này. Và năng lượng phải vận động; năng lượng không thể tĩnh tại. Mắt có thể tĩnh tại, nhưng năng lượng không thể tĩnh tại. Khi đôi mắt này bị đóng lại với năng lượng, nếu đột nhiên các cánh cửa này đóng lại là năng lượng không thể di chuyển qua những mắt này, nó cố tìm ra con đường mới. Và con mắt thứ ba ở ngay gần, ngay ở giữa hai lông mày, sâu một phân rưỡi. Nó ở ngay gần – điểm gần nhất.
Nếu năng lượng của bạn được xả ra từ những con mắt này, điều đầu tiên có thể xảy ra là ở chỗ nó sẽ chuyển qua con mắt thứ ba. Điều đó cũng dường như là nước đang chảy và bạn đóng lỗ lại: nó sẽ tìm lỗ khác – lỗ gần nhất mà có thể được tìm thấy với ít chống cự nhất. Nó sẽ tìm thấy chỗ đó một cách tự động; bạn không phải làm bất kì cái gì đặc biệt. Với những con mắt vật lí này, bạn chỉ phải dừng năng lượng không cho di chuyển qua chúng, và thế thì năng lượng sẽ tìm ra con đường riêng của nó và nó sẽ di chuyển qua con mắt thứ ba.
Việc di chuyển này qua con mắt thứ ba làm biến đổi bạn vào một thế giới khác. Bạn bắt đầu thấy những thứ bạn không bao giờ thấy, bạn bắt đầu cảm thấy những thứ bạn không bao giờ cảm, bạn bắt đầu ngửi thấy những thứ bạn không bao giờ ngửi. Một thế giới mới, thế giới tinh tế, bắt đầu vận hành. Nó đã có đó rồi. Con mắt này có đó; thế giới, thế giới tinh tế, đã có đó. Cả hai có đó, nhưng không được hiển lộ.
Một khi bạn vận hành trong chiều hướng đó, nhiều điều trở nên rõ ràng cho bạn. Chẳng hạn, nếu một người sắp chết, nếu con mắt thứ ba của bạn vận hành, bạn sẽ lập tức trở nên nhận biết rằng người đó sắp chết. Không phân tích vật lí, không chẩn đoán vật lí nào có thể nói một cách cách chắc chắn rằng người đó sẽ chết. Nhiều nhất, chúng ta có thể nói về xác suất. Chúng ta có thể nói có lẽ người đó sẽ chết, và phát biểu này sẽ có điều kiện: “Nếu như thế và như thế vẫn còn là hoàn cảnh, người đó có thể chết; nếu cái gì đó có thể được làm người đó có thể không chết.”
Chẩn đoán y tế chưa thể chắc chắn được về chết. Tại sao? Nhiều phát triển thế vậy mà nhiều bất định thế về chết! Thực sự, y học đang cố thu cái chết lại, can thiệp vào chết, qua các triệu chứng vật lí, và chết là hiện tượng tinh tế, không vật lí. Nó là hiện tượng không thấy được của một chiều khác. Nhưng với con mắt thứ ba vận hành, bạn đột nhiên cảm thấy rằng một người sắp chết. Làm sao bạn cảm thấy điều đó? Chết có tác động. Nếu một người sắp chết, thế thì chết đã thả cái bóng của nó ở đó, và cái bóng đó có thể được cảm thấy bằng con mắt thứ ba bất kì lúc nào.
Khi đứa trẻ được sinh ra, những người đã có nhiều thực hành sâu dùng con mắt thứ ba có thể thấy thời gian chết của nó chính khoảnh khắc đó. Nhưng thế thì cái bóng này rất tinh tế. Khi một người sắp chết trong sáu tháng, thế thì bất kì người nào có con mắt thứ ba vận hành một chút đều có thể thấy cái chết sáu tháng trước khi nó tới. Cái bóng đen lại. Thực sự, quanh bạn cái bóng đen đọng lại và điều đó có thể được cảm thấy, nhưng không bằng hai con mắt này.
Với con mắt thứ ba, bạn bắt đầu thấy hào quang. Một người tới bạn; người đó không thể lừa được bạn, vì bất kì cái gì người đó nói đều vô nghĩa chừng nào nó không tương ứng với hào quang của người đó. Người đó có thể nói người đó là người không bao giờ nổi giận, nhưng hào quanh đỏ sẽ chỉ ra rằng người đó bị chất đầy với giận. Người đó không thể lừa được khi có liên quan tới hào quanh của người đó, vì người đó hoàn toàn vô nhận biết về hào quang. Bất kì cái gì người đó nói đều có thể được phán xét qua hào quang của người đó, liệu nó là đúng hay sai. Với con mắt thứ ba bạn bắt đầu thấy phát xạ, hào quang.
Vào thời xưa, đó là cách ai đó được khai tâm. Chừng nào hào quang chưa đúng, thầy sẽ đợi, vì việc hoàn thành ước muốn của bạn không phải là vấn đề. Bạn có thể đã muốn được khai tâm, nhưng điều đó là không đủ chừng nào hào quang của bạn chưa nói rằng bạn đã sẵn sàng. Cho nên trong nhiều năm đệ tử phải đợi cho tới khi hào quanh sẵn sàng; điều đó không liên quan gì tới ham muốn của người đó được khai tâm – ham muốn đó là vô tích sự. Đôi khi người ta phải đợi ngay cả trong nhiều kiếp.
Từ “Vigyan Bhairav Mật tông – tập 2”