Chân giá trị và bản ngã

Bây giờ được tự do khỏi khái niệm về Thượng đế, chân giá trị mới được tìm thấy của chúng tôi mà thầy đã nói hôm nọ, chẳng phải là nguồn để trở nên bị vướng mắc trong bản ngã sao?

~

Bạn sẽ không bị vướng mắc vào trong bản ngã đâu, vì bản ngã là một phần của tâm trí của bạn, cũng như Thượng đế là một phần của tâm trí của bạn. Cả hai đều là hư cấu; cả hai là họ hàng thân thuộc. Khoảnh khắc bạn bỏ Thượng đế… Nếu bạn có can đảm bỏ Thượng đế, bạn chắc chắn sẽ có can đảm bỏ bản ngã – cái đó là Thượng đế nhỏ hơn bên trong bạn. Và một khi anh lớn chết rồi, em họ nhỏ bé sẽ chết thôi. Đầu tiên bạn phải giết chết anh lớn; nó là phản xạ của ông ta trong bạn. Thượng đế của bạn là bản ngã, tổng bản ngã, và ông ta cho bạn ý tưởng về bản ngã.

Đừng bị lẫn lộn giữa chân giá trị và bản ngã. Chân giá trị là rất khiêm tốn, rất đơn giản, rất hồn nhiên; nó thuộc về cây. Khi chúng nở hoa trong mùa xuân, bạn chỉ nhìn và quan sát sự tự hào của chúng, chân giá trị của chúng. Quan sát khi con công đang múa. Những mầu sắc phiêu diêu đó, và điệu múa đẹp… bạn có cho rằng có bất kì bản ngã nào không? Nhưng chắc chắn có chân giá trị.

Chân giá trị là hiện tượng khác toàn bộ, nó là tự trọng. Bản ngã là việc chi phối lên người khác. Chân giá trị là đang đứng trên chân riêng của bạn, độc lập, tự do; nó không là chi phối trên người khác. Khoảnh khắc bạn bắt đầu nghĩ về chi phối, bạn đang rơi vào trong cái bẫy của bản ngã. Và Thượng đế là bản ngã lớn nhất vì ông ta tạo ra mọi thứ, ông ta chi phối mọi thứ. Ông ta hiện diện mọi nơi, ông ta là toàn năng. Và phản xạ của ông ta ở trong các tu sĩ… Giáo hoàng tuyên bố rằng ông ấy là không thể sai được. Bây giờ đây là bản ngã.

Con người của chân giá trị, con người của tự trọng sẽ không nói những điều như vậy. Chắc chắn người đó sẽ bước thẳng với đầu ngẩng cao trong chân giá trị. Người đó sẽ không bước đi như kẻ nô lệ, đầu hàng, bị khuất phục. Người đó sẽ bước đi như sư tử và gầm như sư tử. Nhưng đó là năng lượng bản chất của bạn, sức mạnh bản chất của bạn.

Sức mạnh phụ thuộc vào người khác tạo ra bản ngã. Sức mạnh tới từ bên trong cội nguồn sự sống riêng của bạn tạo ra chân giá trị. Thiền đem tới chân giá trị vô cùng, duyên dáng lớn, nhưng thậm chí cái bóng của bản ngã không được tìm thấy trong nó.

Nếu bạn có năng lực giết chết Thượng đế, chắc chắn bạn sẽ có năng lực giết chết hình ảnh của bạn trong bạn. Thực ra, khoảnh khắc Thượng đế không còn đó, bạn sẽ đột nhiên bị ngạc nhiên. Bản ngã đã đi đâu rồi? Nếu trăng không có đó, việc phản xạ trong hồ của trăng sẽ biến mất.

Với tôi, bản ngã là phản xạ của một trăng trong các ao khác nhau, trong các hồ khác nhau, trong các đại dương khác nhau, trong các sông khác nhau – hàng triệu phản xạ. Nhưng chỉ loại bỏ trăng và mọi phản xạ được loại bỏ. Bạn không phải loại bỏ mọi phản xạ. Sẽ mất cả nghìn năm để loại bỏ mọi phản xạ đó. Và thực ra, nếu trăng còn lại, bạn không thể loại bỏ được các phản xạ.

Cho nên tôi đang đánh thẳng vào đầu của Thượng đế. Các Thiền sư đã từng đánh vào đầu các đệ tử đáng thương. Tôi đang đánh vào chính nguồn từ đó bản ngã của bạn nảy sinh. Thượng đế bị loại bỏ, bạn sẽ không tìm thấy bản ngã chút nào, nó là phản xạ.

Kinh Thánh nói, Thượng đế đã tạo ra con người theo hình ảnh riêng của ngài. Điều này làm sinh ra bản ngã. Bạn là sinh vật cao nhất trong sự tồn tại vì Thượng đế đã tạo ra bạn theo hình ảnh riêng của ông ta, và ông ta đã tạo ra mọi con vật cho bạn ăn. Đây là tôn giáo, kinh sách của bạn cái đang bảo bạn phá huỷ sinh thái của sự tồn tại, cái đang bảo bạn phá huỷ những con vật đẹp mà đem tới duyên dáng và niềm vui khắp xung quanh bạn. Nhưng bản thân Thượng đế nói trong kinh sách linh thiêng của bạn, “Ta đã tạo ra mọi thứ cho việc dùng của ông.” Ông ta đang cho bạn khuyến khích đầu tiên cho bản ngã.

Một khi Thượng đế bị loại bỏ, bạn sẽ đơn giản thấy bản ngã của bạn mất đi. Nó đã là cái bóng, sự phản xạ của Thượng đế. Và thế thì bạn sẽ thấy một hiện tượng mới toàn bộ, chân giá trị mà không là việc chi phối trên người khác, mà không là tính cao siêu trên người khác. Nó đơn giản là niềm vui rằng sự tồn tại yêu bạn, rằng sự tồn tại tạo ra bạn, rằng sự tồn tại cần bạn, rằng bạn không là ngẫu nhiên. Điều này cho bạn chân giá trị, điều này cho bạn sự kính trọng, và nó không phụ thuộc vào người khác. Nó tới từ kinh nghiệm bên trong nhất của con người bạn.

Khoảnh khắc bản thân bạn thấy tính tồn tại, rằng bạn thuộc vào toàn thể càn khôn, và toàn thể càn khôn thuộc vào bạn, nảy sinh sự huy hoàng vô cùng trong con người bạn – những đỉnh cao Himalaya của tâm thức, những chiều sâu Thái Bình dương của tâm thức. Điều đó mang tới cho bạn tiếng gầm của sư tử.

Bạn nhận ra lần đầu tiên bạn không là nô lệ.

Bạn nhận ra lần đầu tiên bạn không là sinh vật được tạo ra.

Bạn nhận ra lần đầu tiên rằng sự tồn tại là nhà của bạn, bạn không là người ngoài, và sự tồn tại đang nuôi dưỡng bạn mọi khoảnh khắc.

Phải có chủ định nào đó, định mệnh nào đó mà sự tồn tại đang tìm kiếm qua bạn để đạt tới, chiều cao nào đó của tâm thức, chiều cao nào đó của yêu, chiều cao nào đó của từ bi, hiểu biết, trí huệ, chứng ngộ. Sự tồn tại đang cố theo mọi cách tạo ra vị phật trong chính con người bên trong nhất của bạn. Khoảnh khắc bạn là vị phật, có chân giá trị mà không có bất kì tính cao siêu nào.

Có chân giá trị trong hoa hồng. Bạn có nghĩ nó có bất kì quyền lực nào lên bất kì người nào không? Nó tinh tế thế, mong manh thế, nhưng nó có chân giá trị mênh mông. Khi nó múa trong mặt trời, trong mưa, trong gió, nó biết sự tồn tại đã tạo ra trong nó một trong những điều đẹp nhất.

Chân giá trị nảy sinh từ thiền.

Bản ngã nảy sinh từ tâm trí.

Cho nên đừng lo nghĩ về nó.

Thiền sẽ chăm nom.

Bạn sẽ không trở thành người bản ngã, điều đó là không thể được.

~

Từ “Tôi mở hội bản thân tôi: Thượng đế không ở đâu, Sự sống ở đây bây giờ”, Ch.4