Bạn đã thấy thân thể bạn chỉ từ bên ngoài. Bạn đã thấy thân thể bạn trong gương hay bạn đã thấy tay bạn từ bên ngoài. Bạn không biết bên trong thân thể bạn là gì. Bạn chưa bao giờ đi vào trong cái ngã riêng của bạn; bạn chưa bao giờ ở trunhg tâm của thân thể bạn và hiện hữu, để nhìn quanh vào cái gì có đó từ bên trong.
Kĩ thuật này là rất có ích để có cái nhìn từ bên trong, và điều đó biến đổi toàn bộ tâm thức của bạn, toàn bộ sự tồn tại của bạn — vì nếu bạn có thể có cái nhìn từ bên trong, bạn lập tức trở thành khác với thế giới. Sự đồng nhất giả này rằng “Mình là thân thể” chỉ bởi vì chúng ta đã nhìn vào thân thể mình từ bên ngoài. Nếu bạn có thể có cái nhìn từ bên trong, người nhìn trở thành khác. Và thế thì bạn có thể di chuyển tâm thức của bạn vào trong thân thể bạn, từ ngón chân tới đầu; bây giờ bạn có thể nhìn một vòng bên trong thân thể. Và một khi bạn trở nên có khả năng có cái nhìn từ bên trong và di chuyển tới đó, thế thì không khó đi ra phía ngoài chút nào.
Một khi bạn biết cách di chuyển, một khi bạn biết rằng bạn là tách rời khỏi thân thể, bạn được tự do khỏi sự lệ thuộc lớn. Bây giờ bạn không bị sức kéo trọng trường; bây giờ bạn không có giới hạn nào. Bây giờ bạn tuyệt đối tự do. Bạn có thể đi ra ngoài thân thể; bạn có thể đi và về. Và thế thì thân thể bạn trở thành chỉ là chỗ trú ngụ.
Nhắm mắt lại, thấy bản chất bên trong của bạn thật chi tiết và di chuyển từ các chi sang các chi bên trong. Đi tới ngón chân cái. Quên toàn thân đi: di chuyển tới ngón chân cái. Ở đó và có cái nhìn. Thế rồi di chuyển qua ống chân, đi lên, đi tới mọi chi. Thế thì nhiều thứ xảy ra, nhiều thứ xảy ra!
Thế thì thân thể bạn trở thành phương tiện nhạy cảm thế, bạn thậm chí không thể hình dung được điều đó. Thế thì nếu bạn chạm vào người nào đó, bạn có thể di chuyển vào tay của bạn một cách toàn bộ và cái chạm đó sẽ trở thành việc biến đổi. Đó là điều được ngụ ý bởi cái chạm của thầy: thầy có thể di chuyển tới bất kì chi nào một cách toàn bộ, và thế rồi thầy được tập trung ở đó. Nếu bạn có thể di chuyển tới bất kì phần nào của thân thể bạn một cách toàn bộ, phần đó trở thành sống động — sống động tới mức bạn không thể hình dung được cái gì xảy ra cho phần đó. Thế thì bạn có thể di chuyển tới mắt một cách toàn bộ. Nếu bạn có thể di chuyển tới mắt một cách toàn bộ và thế rồi nhìn vào trong mắt ai đó, bạn sẽ xuyên thấu người đó; bạn sẽ đi tới chính chiều sâu của người đó.
Nhắm mắt lại; thấy bản chất bên trong của ông thật chi tiết. Phần thứ nhất, bên ngoài của kĩ thuật này là nhìn vào thân thể bạn từ bên trong — từ trung tâm bên trong của bạn. Đứng đó và có cái nhìn. Bạn sẽ được tách rời khỏi thân thể vì người nhìn không bao giờ là cái được nhìn vào. Người quan sát là khác với vật.
Nếu bạn có thể thấy thân thể bạn một cách toàn bộ từ bên trong, thế thì bạn không bao giờ có thể rơi vào trong ảo tưởng rằng bạn là thân thể. Thế thì bạn sẽ vẫn còn khác — khác toàn bộ: bên trong nó nhưng không là nó, trong thân thể nhưng không là thân thể. Đây là phần thứ nhất. Thế thì bạn có thể di chuyển; thế thì bạn được tự do di chuyển. Một khi được tự do với thân thể, được tự do với sự đồng nhất, bạn được tự do di chuyển. Bây giờ bạn có thể di chuyển vào trong tâm trí bạn — sâu bên dưới. Chín tầng này mà ở bên trong và vô ý thức bây giờ có thể được đi vào.
Đây là hang động bên trong của tâm trí. Nếu bạn đi vào hang động này của tâm trí, bạn sẽ trở nên tách rời khỏi tâm trí nữa. Thế thì bạn sẽ thấy rằng tâm trí cũng là vật mà bạn có thể nhìn vào, và cái đang đi vào tâm trí, lần nữa, là tách rời và khác biệt. Việc đi vào trong tâm trí này là điều được ngụ ý bởi: thấy bản chất bên trong của ông thật chi tiết. Thân thể và tâm trí cả hai phải được đi vào và được nhìn từ bên trong. Thế thì bạn đơn giản là nhân chứng, và nhân chứng này không thể bị xuyên thấu.
Đó là lí do tại sao nó là cốt lõi bên trong nhất của bạn: cái đó là bạn. Cái mà không thể bị xuyên thấu, cái mà có thể được thấy thì không phải là bạn. Khi bạn đã đi tới cái mà không thể bị xuyên thấu, cái mà trong đó bạn không thể di chuyển được, cái mà không thể bị quan sát, chỉ thế thì bạn mới đi tới cái ngã thực. Bạn không thể chứng kiến cội nguồn đang chứng kiến, nhớ lấy — điều đó là ngớ ngẩn.
Từ “Vigyan Bhairav Mật tông – tập 2”