Cảm nhận bóng tối

Khi mắt được nhắm lại và mặt bạn được thả lỏng, nhìn dường như mọi thứ đã trở thành tối. Tối sâu thẳm bao quanh bạn. Tưởng tượng bạn đang ở giữa chỗ tối, trong tối sâu thẳm, mượt như nhung, được bao quanh bởi nó, trong đêm tối, sâu thẳm. Liên tục cảm thấy tối này. Điều đó sẽ giúp cho mắt bạn dừng chuyển động của chúng. Không cái gì để được nhìn, mắt sẽ dừng lại. Ở trong tối.

Bạn có thể làm điều đó trong phòng tối. Mở mắt ra, nhìn vào cái tối, thế rồi nhắm chúng lại và cảm thấy tối. Lại mở mắt ra, cảm thấy tối; nhắm mắt lại, cảm thấy nó bên trong. Tối là việc thảnh thơi sâu sắc. Tối bên ngoài và bên trong bạn; mọi thứ là chết — tối và chết. Cả hai có quan hệ với nhau. Đó là lí do tại sao chúng ta vẽ chết là mầu đen, tối. Trên khắp thế giới chết được vẽ bằng mầu đen, và mọi người sợ tối.

Khi làm kĩ thuật này, cảm thấy tối, yêu tối, và cảm thấy bên trong rằng bạn sắp chết. Tối có khắp xung quanh, và bạn đang chết. Mắt sẽ dừng lại. Bạn sẽ cảm thấy rằng chúng không thể chuyển động được: chúng sẽ dừng lại. Trong việc dừng lại đó, đột nhiên năng lượng sẽ bật lên và bắt đầu nện vào con mắt thứ ba. Khi nó bắt đầu nện, bạn sẽ nghe thấy nó, bạn sẽ cảm thấy nó. Hơi ấm sẽ tới, lửa sẽ theo sau — lửa linh động cố tìm ra con đường mới.

Đừng sợ. Giúp nó, hợp tác với nó, để nó chuyển động, trở thành nó. Và khi con mắt thứ ba mở ra lần đầu tiên, tối sẽ biến mất và sẽ có sáng — sáng không có nguồn. Bạn đã thấy sáng, nhưng bao giờ cũng có nguồn. Hoặc nó tới từ mặt trời hoặc từ các ngôi sao hoặc từ trăng hoặc từ đèn, nhưng nguồn nào đó có đó.

Khi năng lượng của bạn di chuyển qua con mắt thứ ba, bạn sẽ đi tới biết ánh sáng không nguồn. Nó không tới từ bất kì nguồn nào, nó đơn giản có đó, không tới từ bất kì đâu. Đó là lí do tại sao Upanishads nói rằng Thượng đế không giống như mặt trời hay như ngọn lửa. Ngài là sáng vô nguồn. Không có nguồn ở bất kì chỗ nào, đơn giản sáng có đó, dường như đó là buổi sáng.

Từ “Vigyan Bhairav Mật tông – tập 2”